Thứ Sáu, 11 tháng 6, 2010

THƠ TÌNH "BUỒN"

Chiều chiều tôi nhớ về em,
Và chiều nay nữa là thêm một chiều.
Nói ra ngại tiếng lắm lời,
Lặng im! tôi lại trăm chiều nhớ thương.
Lẽ nào tôi chẳng là tôi,
Lẽ nào im lặng suốt đời hả em.






Đêm khuya ngồi ngắm ao trời,
Buồn cho phận gái má hồng ngây thơ.
Để cho số kiếp buồn phiền,
Để cho thương nhớ vấn vương vào lòng




Tình yêu như một cung đàn
Mới vừa yêu đậm thì đàn đức dây.
Đàn đức dây anh mua dây khác,
Mất em rồi anh biết kiếm ai.




Hận đời tôi số kiếp ô duyên,
Ước mơ gì cũng không thành sự thật.
Mơ ước nhiều chớ được bao nhiêu,
 Mơ cho nhiều rồi cũng trắng tay.




Đêm khuya bút cạn đèn mờ,
Còn bao lần nữa xin chờ lần sau.
Bây giờ thơ đã hết rồi,
Đời buồn viết tiếc vài bài cho vui.




Thôi đành ngồi nhớ thôn đông,
Một người chín nhớ mười mong một người.
Gió đưa là bệnh của trời,
Tương tư là bệnh của tình đôi ta.



Nguời con gái có hai màu áo,
Trắng ngây thơ và tím khổ sầu.
Dẫu biết rằng em yêu màu tím,
Nhưng chẳng bao giờ em nói tiếng yêu anh.



Trên bầu trời tôi là vì sao sấu,
Dưới dương trần tôi là kẻ không mai.
Trong cuộc sống tôi là người bất hạnh,
Trên đường tình tôi là kẻ đang sầu.




Buồn buồn trộm ánh sao rừng,
Sao ơi sáng quá cho lòng bân khuân.
Buồn buồn ngắm ánh sao rơi,
Đưa tay ra hứng rớt ngay bạn tình.



Pháp luật nào cấm nam yêu nữ
Công lý nào cấm nữ yêu nam
Sức mạnh nào đánh tan lòng chung thủy
Giai cấp nào cấm nỗi chữ yêu
Có xa nhau mới thấy nhớ nhung
Có lỡ hẹn mới thấy lòng chung thủy
Trời hết mưa chưa hẵn trời đã nắng
Em hết buồn chưa hẳn đã quên anh
Trời vào thu cây nhiều lá đỏ
Tôi bước vào đời khổ bởi vì yêu
Trái đầu mùa bao giờ cũng ngọt
Mối tình đầu bao giờ cũng đẹp
Thật đậm đà nhưng thật đắng cay
Tôi chúc em gặp nhiều may mắn
Giữ tình đầu không sợ khổ đau.




Dẫu mai đây tôi ở ba tất đất
Tôi vẫn một lòng chung thủy cùng em
Dù cho số kiếp bọt bèo qua mau
Dù đời lắm kẻ bướm ong dập diều
Lòng tôi chỉ có một lòng em thôi.



Một phút xa nhau ngàn phút nhớ
Một lần gặp gỡ vạn lần sầu
Gặp nhau thì thấy bình thường
Xa nhau thì thấy vấn vương trong lòng.




Gió sao gió mát trên đầu
Dạ sao da nhớ dạ sầu người dưng
Gió sao gió mát sau lưng
Dạ sao dạ nhớ người dưng thế này.




Tình yêu là thoáng mây bay
Là hơi gió thoảng là chiêm bao buồn
Mới vừa yêu mộng đẹp tuyệt vời
Tuy ít nói nhưng đậm đà nhớ thương.




Nước sông tuy đục mà trong
Nhười tuy không đẹp mà lòng dễ thương
Đời con gái mang nhiều ngang trái
Bước vào đời bở ngỡ vì yêu
Trên mặt đất biết bao đau khổ
Người đau khổ là phận nữ nhi
Đi đâu cũng mang nỗi buồn quanh quẩn
Biết làm sao khi phận số đã an bài.




Tình yêu là để cho nhau
Nếu em không giữ ẽ đau vạn lần
Tình yêu em chớ ngại ngần
Yêu anh sao chớ làm ngơ vậy hoài.


Có chung thủy thì tình yêu mới đẹp
Có phủ phàng mơi thắm được chữ yêu
Có xa nhau mới thấy nhớ nhung nhiều
Có lỡ hẹn mới thấy lòng hoang vắng
Có trái ngang mới biết đắng cay nhiều
Có ly tang mới hỏi được lòng ai
Có pụ bạc mới thấy lòng giả dối.


Yêu thơ là kẻ đang sầu
Yêu nhạc là kẻ bắt đầu vào yêu
Yêu thơ mình viết tỏ tình
Yêu nhạc mình viết một mình mà thôi.


Chiều chiều ngồi nhìn quẩn quanh
Bóng ai đi tới tưởng là bóng em
Bóng ai đi khuất qua rồi
Lúc đó mới hiểu là mình mộng mơ.


Mối tình ngày đó vẫn nguyên vẹn trong tim
Đừng nghĩ anh đổi thay
Dẫu đã nhiều thay đổi
Lời ngoài miệng cho dù em chẳng nói
Mối tình ngày đó vẫn nguyên vẹn trong tim.


Hận đời chó đẻ, hận kẻ bạc tình
Hận số phận mình mang nhiều cay đắng
Lấy máu sâm mình, khắc lên 8 chữ
Thất tình tự tử tình lại te tua.


Chiều nay lúc đứng lúc ngồi
Lúc suy lúc nghĩ nhớ người yêu ơi
Bướm yêu hoa đâu gì hoa đẹp
Người yêu người đâu chỉ đẹp mà yêu
Hoa thơm đơm nhị trao em đó
Nào biết tình em lỡ nhịp cầu.


Trưa ngồi cầm bút viết thơ
Viết vài dòng chữ gởi thăm bạn hiền
Người đi xin nhớ một lời
Người xưa luôn giữ một lòng thủy chung
Em đi có biết hay chăng
Có thương có nhớ đến người yêu không
Nếu yêu rồi xin đừng phụ bạc
Phụ làm cho khổ lòng người
Chim ơi chấp cánh bay cao
Tìm người chân chín mà trao tấm lòng
Tấm lòng ghi tấm tình chung
Kết tình kết nghĩa núi sông ngàn đời.


Gặp em chẳng nói nên lời
Xa em mới thấy trong lòng bơ vơ
Em yêu ơi nhớ em hoài
Nhớ hoài kĩ niệm chúng mình mới quen
Mới quen rồi để luyến thương
Tình ta vương vấn trọn đời nghe em.


Thà cứ yêu nhau trong mộng tưởng
Thì tình êm đẹp biết bao nhiêu
Còn hơn quyến luyến rồi chia cách
Để khổ lòng người mới biết yêu
Yêu đơn phương là yêu trong lặng lẽ
Yêu một mình là yêu rất mê say
Nhớ người ta thao thức suốt đêm dài
Nhưng không dám ngõ lời đi đối diện.


Nhớ người yêu thao thức suốt đêm dài
Hỡi ai có hiểu được lòng thầm kính
Hỡi người yêu ơi yêu tận đáy lòng
Yêu không chịu nói để lòng ưa ất.


Chiều chiều ra đứng nhìn ai
Nhìn không thấy bạn thấy mình cô đơn
Giờ này em ở nơi đâu
Lòng anh vẫn nhớ vẫn thương miệt mài.


Hoa nào đẹp bằng hoa sứ trắng
Đời nào đẹp bằng đời học sinh
Thương nhau vì nghĩa vì tình
Đừng vì sắc đẹp mà lòng đảo điên
Thương nhau đừng vì chữ tiền
Mà vì chữ duyên chữ nợ mà tời đã trao.


Hoa nào đep bằng hoa thiên lý
Chữ nào đẹp bằng chữ kí người yêu
Mai nào đẹp bằng mai đang nở
Chỉ vì mất cở chỉ nở một lần.


Tình bạn trong tắng như hoa
Tình bạn như một bài ca yêu đời
Trăm hoa đẹp nhất hoa hồng
Mối tình bạn trẻ mặn nồng không phai
Thế gian chỉ một mặt trời
Riêng bạn, bạn nguyện suốt đời làm quan.


Thương ai mà không chịu nói
êể sang sông rồi mới nói tiếng yêu ai
Anh thương em mà anh căm lặng
Để bây giờ anh tình nguyện cô đơn
Nhìn em chẳng dám nhìn lâu
Nhìn trong giây lát để sầu ngàn năm.


Nghe tin em có người yêu khác
Buồn thì buồn chứ không khóc đâu em
Khóc làm chi mộng uớc không thành
Chi người nở đem lòng phản bội
Trời dứt mưa chưa hẵn là trời nắng
Anh hết buồn chưa hẵn đã quên em.


Sông cửu long bên bồi bên lở
Tình chúng mình muôn thuở không phai
Dôi ta hai đứa kết duyên
Như chim liền cánh như cây liền cành
Mong người đừng phụ tình tôi
Mà thân tôi nát héo tàn như hoa
Suối kia chỉ chảy một dòng
Lòng tôi nguyện gởi theo dòng suối kia
Sống trong lầu mộng son vàng
Không bằng sống giữa tình thương hai người
Dẫu cho cách trở non xanh
Phải dyen anh cũng yên tâm đợi chờ
Thương nhau mấy núi cũng trèo
Mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua
Câu thế dạ sắc lòng son
Cho dù núi lở lòng anh không sờn.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét