Thứ Bảy, 12 tháng 6, 2010

Thứ Sáu, 11 tháng 6, 2010

THƠ TÌNH "BUỒN"

Chiều chiều tôi nhớ về em,
Và chiều nay nữa là thêm một chiều.
Nói ra ngại tiếng lắm lời,
Lặng im! tôi lại trăm chiều nhớ thương.
Lẽ nào tôi chẳng là tôi,
Lẽ nào im lặng suốt đời hả em.






Đêm khuya ngồi ngắm ao trời,
Buồn cho phận gái má hồng ngây thơ.
Để cho số kiếp buồn phiền,
Để cho thương nhớ vấn vương vào lòng




Tình yêu như một cung đàn
Mới vừa yêu đậm thì đàn đức dây.
Đàn đức dây anh mua dây khác,
Mất em rồi anh biết kiếm ai.




Hận đời tôi số kiếp ô duyên,
Ước mơ gì cũng không thành sự thật.
Mơ ước nhiều chớ được bao nhiêu,
 Mơ cho nhiều rồi cũng trắng tay.




Đêm khuya bút cạn đèn mờ,
Còn bao lần nữa xin chờ lần sau.
Bây giờ thơ đã hết rồi,
Đời buồn viết tiếc vài bài cho vui.




Thôi đành ngồi nhớ thôn đông,
Một người chín nhớ mười mong một người.
Gió đưa là bệnh của trời,
Tương tư là bệnh của tình đôi ta.



Nguời con gái có hai màu áo,
Trắng ngây thơ và tím khổ sầu.
Dẫu biết rằng em yêu màu tím,
Nhưng chẳng bao giờ em nói tiếng yêu anh.



Trên bầu trời tôi là vì sao sấu,
Dưới dương trần tôi là kẻ không mai.
Trong cuộc sống tôi là người bất hạnh,
Trên đường tình tôi là kẻ đang sầu.




Buồn buồn trộm ánh sao rừng,
Sao ơi sáng quá cho lòng bân khuân.
Buồn buồn ngắm ánh sao rơi,
Đưa tay ra hứng rớt ngay bạn tình.



Pháp luật nào cấm nam yêu nữ
Công lý nào cấm nữ yêu nam
Sức mạnh nào đánh tan lòng chung thủy
Giai cấp nào cấm nỗi chữ yêu
Có xa nhau mới thấy nhớ nhung
Có lỡ hẹn mới thấy lòng chung thủy
Trời hết mưa chưa hẵn trời đã nắng
Em hết buồn chưa hẳn đã quên anh
Trời vào thu cây nhiều lá đỏ
Tôi bước vào đời khổ bởi vì yêu
Trái đầu mùa bao giờ cũng ngọt
Mối tình đầu bao giờ cũng đẹp
Thật đậm đà nhưng thật đắng cay
Tôi chúc em gặp nhiều may mắn
Giữ tình đầu không sợ khổ đau.




Dẫu mai đây tôi ở ba tất đất
Tôi vẫn một lòng chung thủy cùng em
Dù cho số kiếp bọt bèo qua mau
Dù đời lắm kẻ bướm ong dập diều
Lòng tôi chỉ có một lòng em thôi.



Một phút xa nhau ngàn phút nhớ
Một lần gặp gỡ vạn lần sầu
Gặp nhau thì thấy bình thường
Xa nhau thì thấy vấn vương trong lòng.




Gió sao gió mát trên đầu
Dạ sao da nhớ dạ sầu người dưng
Gió sao gió mát sau lưng
Dạ sao dạ nhớ người dưng thế này.




Tình yêu là thoáng mây bay
Là hơi gió thoảng là chiêm bao buồn
Mới vừa yêu mộng đẹp tuyệt vời
Tuy ít nói nhưng đậm đà nhớ thương.




Nước sông tuy đục mà trong
Nhười tuy không đẹp mà lòng dễ thương
Đời con gái mang nhiều ngang trái
Bước vào đời bở ngỡ vì yêu
Trên mặt đất biết bao đau khổ
Người đau khổ là phận nữ nhi
Đi đâu cũng mang nỗi buồn quanh quẩn
Biết làm sao khi phận số đã an bài.




Tình yêu là để cho nhau
Nếu em không giữ ẽ đau vạn lần
Tình yêu em chớ ngại ngần
Yêu anh sao chớ làm ngơ vậy hoài.


Có chung thủy thì tình yêu mới đẹp
Có phủ phàng mơi thắm được chữ yêu
Có xa nhau mới thấy nhớ nhung nhiều
Có lỡ hẹn mới thấy lòng hoang vắng
Có trái ngang mới biết đắng cay nhiều
Có ly tang mới hỏi được lòng ai
Có pụ bạc mới thấy lòng giả dối.


Yêu thơ là kẻ đang sầu
Yêu nhạc là kẻ bắt đầu vào yêu
Yêu thơ mình viết tỏ tình
Yêu nhạc mình viết một mình mà thôi.


Chiều chiều ngồi nhìn quẩn quanh
Bóng ai đi tới tưởng là bóng em
Bóng ai đi khuất qua rồi
Lúc đó mới hiểu là mình mộng mơ.


Mối tình ngày đó vẫn nguyên vẹn trong tim
Đừng nghĩ anh đổi thay
Dẫu đã nhiều thay đổi
Lời ngoài miệng cho dù em chẳng nói
Mối tình ngày đó vẫn nguyên vẹn trong tim.


Hận đời chó đẻ, hận kẻ bạc tình
Hận số phận mình mang nhiều cay đắng
Lấy máu sâm mình, khắc lên 8 chữ
Thất tình tự tử tình lại te tua.


Chiều nay lúc đứng lúc ngồi
Lúc suy lúc nghĩ nhớ người yêu ơi
Bướm yêu hoa đâu gì hoa đẹp
Người yêu người đâu chỉ đẹp mà yêu
Hoa thơm đơm nhị trao em đó
Nào biết tình em lỡ nhịp cầu.


Trưa ngồi cầm bút viết thơ
Viết vài dòng chữ gởi thăm bạn hiền
Người đi xin nhớ một lời
Người xưa luôn giữ một lòng thủy chung
Em đi có biết hay chăng
Có thương có nhớ đến người yêu không
Nếu yêu rồi xin đừng phụ bạc
Phụ làm cho khổ lòng người
Chim ơi chấp cánh bay cao
Tìm người chân chín mà trao tấm lòng
Tấm lòng ghi tấm tình chung
Kết tình kết nghĩa núi sông ngàn đời.


Gặp em chẳng nói nên lời
Xa em mới thấy trong lòng bơ vơ
Em yêu ơi nhớ em hoài
Nhớ hoài kĩ niệm chúng mình mới quen
Mới quen rồi để luyến thương
Tình ta vương vấn trọn đời nghe em.


Thà cứ yêu nhau trong mộng tưởng
Thì tình êm đẹp biết bao nhiêu
Còn hơn quyến luyến rồi chia cách
Để khổ lòng người mới biết yêu
Yêu đơn phương là yêu trong lặng lẽ
Yêu một mình là yêu rất mê say
Nhớ người ta thao thức suốt đêm dài
Nhưng không dám ngõ lời đi đối diện.


Nhớ người yêu thao thức suốt đêm dài
Hỡi ai có hiểu được lòng thầm kính
Hỡi người yêu ơi yêu tận đáy lòng
Yêu không chịu nói để lòng ưa ất.


Chiều chiều ra đứng nhìn ai
Nhìn không thấy bạn thấy mình cô đơn
Giờ này em ở nơi đâu
Lòng anh vẫn nhớ vẫn thương miệt mài.


Hoa nào đẹp bằng hoa sứ trắng
Đời nào đẹp bằng đời học sinh
Thương nhau vì nghĩa vì tình
Đừng vì sắc đẹp mà lòng đảo điên
Thương nhau đừng vì chữ tiền
Mà vì chữ duyên chữ nợ mà tời đã trao.


Hoa nào đep bằng hoa thiên lý
Chữ nào đẹp bằng chữ kí người yêu
Mai nào đẹp bằng mai đang nở
Chỉ vì mất cở chỉ nở một lần.


Tình bạn trong tắng như hoa
Tình bạn như một bài ca yêu đời
Trăm hoa đẹp nhất hoa hồng
Mối tình bạn trẻ mặn nồng không phai
Thế gian chỉ một mặt trời
Riêng bạn, bạn nguyện suốt đời làm quan.


Thương ai mà không chịu nói
êể sang sông rồi mới nói tiếng yêu ai
Anh thương em mà anh căm lặng
Để bây giờ anh tình nguyện cô đơn
Nhìn em chẳng dám nhìn lâu
Nhìn trong giây lát để sầu ngàn năm.


Nghe tin em có người yêu khác
Buồn thì buồn chứ không khóc đâu em
Khóc làm chi mộng uớc không thành
Chi người nở đem lòng phản bội
Trời dứt mưa chưa hẵn là trời nắng
Anh hết buồn chưa hẵn đã quên em.


Sông cửu long bên bồi bên lở
Tình chúng mình muôn thuở không phai
Dôi ta hai đứa kết duyên
Như chim liền cánh như cây liền cành
Mong người đừng phụ tình tôi
Mà thân tôi nát héo tàn như hoa
Suối kia chỉ chảy một dòng
Lòng tôi nguyện gởi theo dòng suối kia
Sống trong lầu mộng son vàng
Không bằng sống giữa tình thương hai người
Dẫu cho cách trở non xanh
Phải dyen anh cũng yên tâm đợi chờ
Thương nhau mấy núi cũng trèo
Mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua
Câu thế dạ sắc lòng son
Cho dù núi lở lòng anh không sờn.


CUỘC ĐỜI

Cuộc đời sao lắm đau khổ, cuộc đời là như thế đó bao gian nang trãi qua, cuộc đời có bao mối tình, tình yêu làm tôi đau đớn, dù tôibiết tình yêu là đau khổ cả đời nhưng số phận, số phận tôi đã định rồi, tình là gì tình là sự đau khổ. Cuộc đời không dài đâu bạn đừng lãng phí cuộc đời cho dù bạn kéo dài cuộc đời nhưng bạn không thể kéo dài mãi mãi vì cuộc đời không chờ đợi bạn đựơcđâu nó sẽ đi, nó sẽ đi. Sầu cho cuộc đời hãy cho tôi xin 1 lời nói lời nói cuối cùng dù đó là điều không quan trọng. Cuộc đời sẽ bỏ lại bao kĩ niệm thời ấu thơ cho đến ngày trưởng thành....             ........cuộc đời ơi, cuộc đời ơi đừng bỏ tôi!!!!!!!!!   

Thứ Năm, 10 tháng 6, 2010

DANH NGÔN TÌNH YÊU

Anh chỉ mang đến cho em toàn là đau khổ... Có lẽ vì vậy mà em yêu Anh. Bởi vì niềm vui thì dễ quên, còn đau khổ thì không bao giờ.


Chẳng bao giờ xảy ra chuyện ta yêu mà người con gái không hề hay biết - ta tin rằng mình đã tỏ tình một cách rõ ràng bằng một giọng nói, một ánh mắt, một cái chạm tay nhẹ nhàng.


Cuộc đời anh là một cơn mộng kéo dài. Nó trôi qua thật êm đềm và tĩnh lặng anh chìm đắm trong cơn mơ đó tưởng chừng như không bao giờ tĩnh giấc và để rồi vào một ngày đẹp trời anh đã choàng tỉnh cơn mộng đó là đã có một người con gái đến đánh thức con tim tình yêu đang ngủ say của Anh dậy...Người con gái ấy mang tên của Em.


Cái ngày mà một phụ nữ đi qua trước mặt bạn, tỏa ánh sáng cho bạn bứơc theo chân nàng, thì cái ngày đó bạn khốn đốn rồi, bạn đã yêu. Hình ảnh của nàng sẽ đưa bạn sang một lĩnh vực rực rỡ của tâm hồn bạn, nơi không có gì cũng chẳng có gì trái.


Tình yêu của các chàng trai không nằm ở trái tim mà nằm ở đôi mắt


Muốn chinh phục người con gái ấy ,bạn cần làm cho nàng hiểu rằng nàng chẳng phải là viên sỏi duy nhất trên bờ biển.


Tình yêu trong xa cách ví như ngọn lửa trong gió. Gió thổi tắt ngọn lửa lớn và thổi bùm ngọn lửa lớn.


Khi yêu người ta thấy sự xa cách và thời gian chẳng là gì cả.


Khi một tâm hồn mở ra để đón tình yêu thì bổng dưng có hàng ngàng cách để biểu lộ tình yếu ấy.


Khi hai người yêu nhau, họ không nhìn nhau mà họ nhìn vào một hướng.


Tình yêu nâng cao tâm hồn con người thoát khỏi sự tầm thường.


Trên thế gian này không có vị thần nào đẹp hơn thần mặt trời, chẳng có ngọn lửa nào đẹp hơn ngọn lửa tình yêu.


Hãy để cho ngưởi chết đi tìm sự bất tử trong danh vọng và ngưởi sống đi tìm sự bất tử trong tình yêu.


Chỉ có kẻ nào yêu mà không mong được yêu trả lại, mới chắc chắn là mình thật yêu ai hơn tất cả mà thôi.


Tình yêu là một vị thần trẻ con. Hễ khi đã yêu thì dù bậc thánh cũng biến thành một đứa trẻ con không hơn không kém.


Tình yêu là sự rung cảm của một tâm hồn khi gặp một tâm hồn đồng điệu, là sự hòa nhịp của hai trái tim, là người ta nhìn thấy mọi việc tươi đẹp hơn.


Đang thật yêu bỗng căm ghét là còn yêu một cách thầm thầm tha thiết.


Chân lý cuối cùng của cuộc đời này là tình yêu có nghĩa là sống và sống là yêu.


Được yêu, một sự kiện quan trọng biết bao! yêu, càng trọng đại hơn nữa! vì yêu, trái tim trở nên can đảm nó chỉ còn là những gì thuần khiết, chỉ dựa vào những gì cao thượng và lớn lao.


Ái tình không nhìn bằng mắt mà bằng tâm hồn. Vì vậy, nhân loại khắc họa Thần tình yêu có hai cánh nhưng mắt mù lòa.


Một người đang yêu có hai trạng thái: hoặc là không nghi ngờ gì hết hai là nghi ngờ tất cả.


Yêu có nghĩa là đối xử với một ai đó tốt hơn tất cả mọi người, tốt hơn cả đối với bản thân mình .


Sự đau khổ làm cho tâm hổn nhẹ nhàng và thanh cao.


Ngôn ngữ của tình yêu nằm trong đôi mắt.


Ai khổ vì yêu hãy yêu hơn nữa. Chết vì yêu là sống trong tình yêu.


Tình yêu chỉ sống được trong đau khổ, chỉ sống trong hạnh phúc tình yêu sẽ chết non.


Yêu vì mục đích được yêu là con người, nhưng yêu vì mục đích yêu là thiên thần.


Giọt nước mắt đầu tiên giống như hạt kim cương; giọt nước mắt thứ nhì giống như hạt ngọc; giọt nước mắt thứ ba giống những giọt nước mắt khác, không hơn không kém.


Thà rằng yêu em mà đau khổ còn hơn một đời ta không biết em.


Hạnh phúc lớn nhất trên đời này là tin rằng mình được yêu.


Thời gian khôg giành cho tình yêu là thời gian lãng phí.


Tất cả những gì anh yêu sẽ mất đi một nữa thú vị nếu không có em chia sẽ.


Biểu hiện đầu tiên của tình yêu chân thật ở người con trai là sự rụt rè, còn ở người con gái là sự táo bạo.


Thật đau khổ cho kẻ nào vào lúc bắt đầu yêu đã không tin rằng tình yêu đó là vĩnh cửu.


Muốn yêu cho ra yêu một người phụ nữ, ta phải biết yêu nàng như là nàng phải chết ngày mai.


Kẻ nào không ghen là không yêu.

TẬP THỂ 10A4


QUA NHÀ

                                 Cái ngày cô chưa có chồng
                                 Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa.
                                 Lối này lắm bửơi nhiều hoa.

               Đi vòng để đựơc qua nhà đấy thôi
               Một hôm thấy cô cười cười
               Tôi yêu yêu quá nhưng hơi mất lòng
               Biết đâu rồi chả nói quàng
               Làng mình có đứa phải lòng mình dây
               Một năm đếm lắm là ngày.

                                  Mùa thứ mùa cốm vào ngày mùa hồng
                                  Từ ngày cô đi có chồng
                                  Cớ sao có một quãng đường mà xa
                                  Bờ rào cây bưởi không hoa
                                  Qua bên nhà thấy bên nhà vắng tanh.



               Em uyên dáng uốn mình trên đồ thị
               Anh nhìn em qua hệ trục X Y
               Tình ta như một parabol rực rỡ
               Anh với em nằm trên 2 trục tung hoành.




                                                                           

                                                                          
                      
                              
                              

Thứ Tư, 9 tháng 6, 2010

CÂU CHUYỆN VỀ 3 CHIẾC "ĐINH"

Khoảng cuối năm 1954 đầu năm 1955, khi mới tiếp quản Thủ đô, Trung ương Đảng còn đóng trụ sở ở nhà thương Đồn Thủy, nay là bệnh viện Việt Xô.

Một buổi chiều, Bác cho người gọi tôi lên. Thú thật, biết nơi Bác ở, nhưng tôi cũng chưa bao giờ đến. Được Bác gọi giao việc, tôi vừa mừng vừa lo. Mừng vì được giúp việc Bác, có điều gì hẳn Bác sẽ chỉ bảo đến nơi đến chốn. Lo vì liệu mình có hoàn thành nhiệm vụ Bác giao không?

Tôi ăn mặc chỉnh tề, lấy lược chải tóc ngay ngắn, rồi lên gặp Bác. Thoáng thấy tôi Bác nói:

- Mời chú ngồi.

Tôi nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế tựa trước bàn Bác làm việc. Bác nói:

- Bây giờ chú giúp Bác làm một việc (vừa nói Bác vừa đưa cho tôi một quyển sổ công tác không dày lắm). Hàng ngày chú đọc báo Nhân dân, báo Quân đội Nhân dân, báo Cứu Quốc... chú thấy các báo nêu thành tích của các cô, các chú nông dân, công nhân thì ghi tóm tắt vào sổ. Hàng sáng đúng 7 giờ chú đưa lên Bác xem, xem xong Bác sẽ gửi lại chú.

Thực hiện lời Bác dạy, tôi tranh thủ thời gian đọc báo để ghi vào sổ người tốt, việc tốt, sáng sáng đưa lên Bác xem.

Mặc dầu về tiếp quản Thủ đô, công việc rất bận, tôi vẫn thấy Bác giữ nguyên nền nếp giờ giấc hàng ngày. 6 giờ Bác đã ngồi vào bàn làm việc. Từ 7 giờ đến 7 giờ 15 phút đọc quyển sổ ghi tóm tắt người tốt, việc tốt của tôi đưa lên, rồi lại tiếp tục làm những việc theo lịch đã sắp xếp.

Tranh thủ lúc Bác đọc những mục ghi trong sổ, tôi lặng lẽ ngắm Bác. Thấy tôi đứng, Bác nói:

- Chú ngồi xuống đây!

Tôi ngồi xuống chiếc ghế trước bàn làm việc của Bác.

Sáng nào cũng vậy, đọc xong bản ghi chép Bác cũng chữa câu văn cho tôi. Chỗ nào cần lưu ý Bác lấy bút đỏ gạch dưới và dặn:
- Chú về báo cáo với chú Lương thưởng, hoặc nhắc địa phương, cơ quan, xí nghiệp khen thưởng những người có nhiều thành tích mà Bác đã đánh dấu.

Một kỷ niệm in đậm trong tâm trí tôi nhất là lần tôi đọc báo Nhân dân và ghi vào sổ “Tổ sản xuất Dân chủ sản xuất đinh, tháng 1 sản xuất được 50 vạn chiếc đinh, tháng 2 nhờ phát huy sáng kiến cải tiến kỹ thuật sản xuất được 60 vạn chiếc đinh”. Đọc xong Bác lấy bút đỏ gạch bỏ 2 chữ “đinh” ở cuối câu rồi nói:

- Chú viết một câu ngắn mà có 3 chữ “đinh”. Phải biết tiết kiệm giấy mực, công sức và thời gian. Đọc 2 chữ “đinh” mất một giây, cả triệu người thì hết bao nhiêu thời gian.
Tôi còn giữ mãi quyển sổ đó trong đời hoạt động công tác. Bác chữa nhiều chỗ, nhưng tôi nhớ nhất là câu chuyện về ba chữ “đinh” trong câu đó. Hai chữ “đinh” đằng sau Bác gạch bằng bút mực đỏ. Tôi càng ngày càng thấy thấm thía sự dạy bảo của Bác. Nếu ai cũng có ý thức tiết kiệm như Bác, chắc chắn rằng nền kinh tế của đất nước ta đã khấm khá hơn rồi.